Độ trễ cổ tay là kỹ thuật then chốt giúp người chơi pickleball tạo ra cú đánh mạnh, xoáy và kiểm soát tốt hơn, một bí quyết tưởng khó nhưng thực ra lại rất tự nhiên và dễ luyện.
Nếu bạn từng xem một vận động viên chuyên nghiệp tung ra cú đánh tưởng như “phi vật lý” với quỹ đạo xoáy và lực cực mạnh trong pickleball, thì rất có thể họ đang sử dụng kỹ thuật độ trễ cổ tay. Đây là yếu tố giúp phân biệt người chơi nghiệp dư và vận động viên đẳng cấp. Theo HLV quốc tế Zane Navratil, kỹ thuật này không hề phức tạp như nhiều người nghĩ, mà ngược lại, nó đến từ sự thả lỏng tự nhiên của cơ thể khi vung tay.
Độ trễ cổ tay hiểu đơn giản là khoảng trễ nhỏ giữa chuyển động cánh tay và cổ tay khi bạn đánh bóng. Khi bạn đưa khuỷu tay về phía trước, cẳng tay tự nhiên ngả ra sau rồi bật về phía bóng. Chuyển động “chậm - rồi nhanh” ấy chính là bí quyết giúp cú đánh có thêm lực, độ xoáy và sự kiểm soát tuyệt vời mà không cần gồng sức.
Tuy nhiên, để áp dụng đúng, người chơi cần nền tảng tốt trước khi nghĩ đến cổ tay. Bước đầu tiên là xoay người đúng cách, nghĩa là không chỉ dùng tay mà dùng toàn bộ thân trên để tạo lực. Một mẹo nhỏ là giữ tay không thuận gần đầu vợt khi chuẩn bị để giúp cơ thể xoay tròn nhịp nhàng và ổn định hơn.
Kế tiếp là lực cầm vợt. Navratil khuyên không nên siết quá chặt, vì điều đó làm mất độ linh hoạt và tăng nguy cơ chấn thương khuỷu tay. Mức cầm lý tưởng nằm trong khoảng 2-3/10, tức là đủ chắc để vợt không rơi, nhưng vẫn đủ lỏng để tay hoạt động tự nhiên.
Khi bước vào giai đoạn tăng tốc, hãy để trọng lực kéo vợt xuống thấp hơn bóng một chút rồi mới vung lên. Điều này giúp cánh tay thả lỏng, để độ trễ cổ tay tự xuất hiện mà không cần cố gắng. Khi tăng tốc, cánh tay và cổ tay sẽ “bật” về phía bóng, tạo ra cú đánh mạnh và xoáy hơn mà không tốn sức.
Một số lỗi phổ biến mà người chơi thường gặp là cố tình bẻ cổ tay, mở khuỷu tay quá sớm hoặc tiếp xúc bóng quá muộn. Những lỗi này khiến cú đánh mất kiểm soát và bóng bay ra ngoài sân. Thay vào đó, hãy để cổ tay chuyển động tự nhiên, giữ khuỷu tay hướng về trước và tiếp xúc bóng trước cơ thể khoảng một cẳng tay - tương tự như tư thế “bắt tay”.
Sự khác biệt giữa cú đánh có độ trễ cổ tay và cú đánh thông thường là rất lớn. Với độ trễ đúng, bóng xoáy hơn, đi sâu và có lực, giúp người chơi kiểm soát tốt hơn dù đánh nhanh hay chậm. Kỹ thuật này có thể áp dụng trong mọi tình huống - từ giao bóng, trả bóng đến tấn công nhanh.
Điều quan trọng nhất là: đừng cố gắng tạo ra độ trễ cổ tay, hãy để nó xảy ra tự nhiên. Khi bạn có tư thế chuẩn, xoay người đúng và cầm vợt hợp lý, cổ tay sẽ tự “trễ” và giúp bạn tạo ra những cú đánh mà ngay cả đối thủ cũng phải bất ngờ.
Ngọc Thanh


















