Không áp đảo, đá không đẹp nhưng HLV Kim Sang Sik vẫn đang có sự nghiệp cực kỳ thành công ở Việt Nam.
Trận chung kết bóng đá nam SEA Games 33 chứng kiến một kịch bản không tưởng, nơi mà "ma thuật đen" của HLV Kim Sang-sik một lần nữa khiến cả Đông Nam Á phải bàng hoàng. Hiệp một khép lại với bầu không khí đặc quánh sự thất vọng khi U22 Việt Nam bị dẫn trước 0-2.
Lối chơi bị coi là thực dụng đến mức cực đoan của ông Kim một lần nữa trở thành tâm điểm của những lời chỉ trích. Các chuyên gia không tiếc lời chê bai rằng đội bóng thi đấu thiếu mảng miếng, không có bản sắc và hoàn toàn lép vế trước sự hoa mỹ của người Thái. Thế nhưng, giữa tâm bão dư luận, vị chiến lược gia người Hàn Quốc vẫn đứng điềm tĩnh bên đường pitch, gương mặt không chút biến sắc như thể mọi thứ vẫn đang nằm trong tính toán.
Bước ngoặt của trận đấu đến từ những quyết định thay người đầy quyết đoán ngay đầu hiệp hai. Việc tung Thanh Nhàn và Lê Văn Thuận vào sân được coi là quân bài tẩy phá vỡ mọi quy luật logic của trận đấu. Đỉnh điểm là bàn thắng ấn định tỷ số 3-2 ở hiệp phụ thứ 1 khi Văn Thuận xoay xở dứt điểm khó chịu khiến thủ môn Thái Lan không thể bắt dính, để Thanh Nhàn băng vào sút bồi ghi bàn. hoàn tất cú lội ngược dòng chấn động, biến niềm kiêu hãnh của bóng đá Thái Lan thành nỗi cay đắng tột cùng.
Chiến thắng này một lần nữa khẳng định triết lý bóng đá kỳ lạ nhưng hiệu quả đến đáng sợ của HLV Kim Sang-sik. Dù thường xuyên bị chê bai là đá không chiến thuật và thiếu tính thẩm mỹ, nhưng không ai có thể phủ nhận con số biết nói: tỷ lệ thắng của U22 Việt Nam tại đấu trường khu vực dưới thời ông đang là 100%.
Với chức vô địch SEA Games này, ông Kim đã hoàn tất cú ăn ba lịch sử với 3 danh hiệu liên tiếp trong năm 2025. Có lẽ với "thầy Sik", vẻ đẹp không nằm ở những pha bóng thêu hoa dệt gấm, mà nằm ở bảng tỷ số và những chiếc cúp vô địch – minh chứng cho một thứ ma thuật thực dụng đang thống trị bóng đá Đông Nam Á.