Man Utd cùng 13 đội bóng từng tẩy chay thi đấu tại cúp C1, nay là Champions League.
Giải đấu cấp CLB số một châu Âu chính thức mang tên Champions League từ năm 1992, sau khi được gọi là European Cup (cúp C1) kể từ năm 1955.
Thời kỳ đầu, giải đấu chỉ có 16 đội vô địch quốc nội được UEFA mời tham dự. Khác với ngày nay, vào những năm 1950, nhiều liên đoàn bóng đá vẫn tỏ ra dè dặt với ý tưởng này. Anh và Scotland thậm chí còn phản đối, tương tự quan điểm khép kín của họ với bóng đá quốc tế.
Hệ quả là Chelsea, nhà vô địch nước Anh thời điểm đó, buộc phải từ chối tham dự mùa giải khai mạc do sức ép từ FA. Ở Scotland, Aberdeen cũng phải rút lui, nhường chỗ cho Hibernian, đội chỉ xếp thứ 5, trở thành CLB Vương quốc Anh đầu tiên dự cúp châu Âu. Theo BBC Sport, Hibs được lựa chọn vì từng nhiều lần du đấu ở Nam Mỹ và châu Âu, đồng thời sở hữu sân vận động duy nhất tại Scotland có hệ thống đèn chiếu sáng, một yếu tố quan trọng giúp European Cup ra đời. Hibs đã đi tới bán kết, trước khi gục ngã trước Reims của Pháp.
Năm 1958/59, sau thảm kịch Munich, Man Utd được UEFA đặc cách mời tham dự nhưng một lần nữa bị FA ngăn cản.

Đến năm 1961, CLB CCA Bucuresti (Romania) cũng phải rút lui ngay sau lễ bốc thăm, do chính phủ lo ngại lặp lại thất bại trước Tiệp Khắc tại Euro 1960. Năm 1969, khối Đông Âu chứng kiến sáu CLB đồng loạt bỏ giải vì lý do chính trị, bao gồm Levski Sofia (Bulgaria), Ferencvaros (Hungary), Ruch Chorzow (Ba Lan), Dynamo Kiev (Liên Xô, nay thuộc Ukraine), Red Star Belgrade (Tiệp Khắc) và Carl Zeiss Jena (Đông Đức).
Năm 1972, nhà vô địch Albania KF Vllaznia không được chính phủ cấp phép xuất cảnh nên buộc phải từ bỏ suất dự cúp. Cùng mùa giải, Glentoran (Bắc Ireland) cũng không thể tham dự vì bất ổn an ninh. Trước đó, Glenavon, cũng từ Bắc Ireland, từng rút lui năm 1970 do chi phí đi lại quá cao và bị từ chối cấp thị thực, buộc họ phải thi đấu ở sân trung lập nếu tham dự.