Từ đỉnh cao vượt rào đến hành trình đầy nước mắt, cuộc đời Vũ Bích Hường khiến người hâm mộ nghẹn lại trước số phận quá đỗi nghiệt ngã.
Vũ Bích Hường từng là biểu tượng của điền kinh Việt Nam, được biết đến như “nữ hoàng vượt rào” suốt thập niên 1990. Chị sở hữu chiều cao 1m70, thể hình lý tưởng và tốc độ ấn tượng, trở thành gương mặt khiến đối thủ trong khu vực phải dè chừng. Tên tuổi chị gắn với những khoảnh khắc bứt phá mạnh mẽ trên đường chạy.
Đỉnh cao sự nghiệp của chị đến tại SEA Games 1995, nơi Vũ Bích Hường xuất sắc giành HCV nội dung 100m rào, vượt qua huyền thoại Elma Muros của Philippines. Thành tích ấy không chỉ giúp chị phá kỷ lục quốc gia mà còn đưa điền kinh Việt Nam vươn tầm khu vực. Sau này, dù trở thành HLV, chị vẫn thi đấu đến tận năm 2010, thể hiện nghị lực phi thường.
Nhưng sau ánh hào quang, cuộc đời chị lại đầy những biến cố không ngờ. Vụ tai nạn giao thông cuối năm 2015 khiến đốt sống số 4, 5 bị tổn thương nặng, làm chân trái teo lại và mất cảm giác hoàn toàn. Người từng chạy như gió giờ phải vịn vào kệ bếp mỗi khi di chuyển, cố gắng đứng vững trong cơn đau âm ỉ kéo dài.
Nỗi đau thể xác chưa dừng lại thì nỗi lo tinh thần lại ập đến. Con trai út của chị gặp rối loạn tâm lý do tổn thương thời thơ ấu, thường xuyên cáu gắt và khó kiểm soát cảm xúc. Gia đình vốn nghèo phải xoay xở từng ngày để vừa lo sinh hoạt, vừa chạy chữa cho con. Những tháng ngày căng thẳng khiến Vũ Bích Hường kiệt quệ cả sức khỏe lẫn tinh thần.
Bi kịch còn nối dài khi chồng chị bất ngờ mắc ung thư phổi giai đoạn cuối. Chín tháng chạy chữa khắp nơi không thể giữ anh ở lại, để lại khoảng trống quá lớn trong gia đình nhỏ. Ngày chồng mất, chị vừa đội khăn tang vừa nhìn con thơ vô tư chẳng hiểu chuyện, tự nhắc mình phải mạnh mẽ để tiếp tục gánh vác tất cả.
Trong giai đoạn tăm tối nhất, chị gần như không thể tự chăm sóc bản thân, phải bò trong nhà để tự ăn từng thìa cháo. Những cơn đau khiến chị nhiều lần phải nhờ anh rể cõng đi cấp cứu giữa đêm. Việc buộc tóc hay di chuyển vài bước cũng trở nên quá sức, khiến chị càng thêm tủi thân trước những giới hạn mới của cơ thể.
Thế nhưng giữa nghịch cảnh, tình người lại trở thành ánh sáng. Bạn bè cũ, đồng nghiệp, người hâm mộ và nhiều mạnh thường quân âm thầm đến thăm, tặng dụng cụ y tế, hỗ trợ chi phí điều trị.Nhìn lại thời hoàng kim và yêu thương nhận được hôm nay, Vũ Bích Hường chỉ day dứt duy nhất một điều: chị không biết bao giờ mới trả hết ân tình của bao người.
XONG: Rõ địa điểm thi đấu mới của U22 Việt Nam ở SEA Games